Mạnh Nguyên Trực đã say thì Thiết Tâm Nguyên không thể uống, ở quân doanh lúc nào cũng cần một thủ lĩnh tỉnh táo. Trăng lên giữa trời, Lãnh Bình tháp tùng Thiết Tâm Nguyên tuần tra doanh trại, tiếng vó của mã vương trong đêm khuya tĩnh mịch truyền rất xa, nó cố ý, đất mềm không đi, cứ dẫm lên loạn thạch cho phát ra tiếng mới thích, nó là cái thứ thích thể hiện uy quyền. “ Đại vương, đợi chiến sự kết thúc, mạt tướng có thể về Đại Tống một chuyến không?” Lãnh Bình ngần ngừ mãi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.