Thành chủ chết rồi, đám bách tính trốn trong nhà nhìn trộm qua khe cửa không thấy gì hết, chỉ thấy quân binh bỏ chạy, thấy có kẻ đập vỡ đầu thành chủ, cho rằng sa đạo cường hãn tới, thế là cũng đạp cửa gào khóc chạy theo quân binh về phía đông .. Thoáng cái thành không còn ai. Thế là xong rồi sao, đến chính Mạnh Nguyên Trực cũng không dám tin vào chiến tích của mình, đứng giữa đường phố vắng tanh vắng ngắt cười, cười như kẻ điên, cười gập bụng, cười rơi luôn chùy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.