Mạnh Nguyên Trực thở dài:” Nhớ năm xưa Giác Tư La anh hùng cỡ nào, đánh cho người Tây Hạ cuống cuồng bỏ chạy, ba năm không dám truân binh ở thành Trác La. Này ngươi thấy chúng ta tới Thanh Đường kiếm chác được không?” Lý Xảo trầm ngâm, hắn từng có thời gian sống ở Thanh Đường, khi đó chẳng có tình cảm gì với nơi đó, bây giờ cùng Trách Mã phu thê ân ái hòa thuận, cái nhìn rộng lượng hơn:” Chưa tới lúc, đợi họ đánh mệt đã, ta thấy Thanh Đường là nơi nghèo khó,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.