Rượu uống vào Thiết Tâm Nguyên càng tỉnh, khi sáu người Thiết Nhất đều say gục xuống, sai thị vệ bố trí bọn họ, ôm nửa vò rượu còn lại xuống địa lao. Nhất Phiến Vân si dại nắm lan can nhìn về phía nào đó trong địa lao, rất lâu con ngươi chẳng chuyển động, giờ địa lao chỉ còn lại một mình lão ta. Khi Thiết Tâm Nguyên tới, Nhất Phiến Vân chỉ lãnh đạm nhìn một cái, sau đó cúi đầu chơi ngón chân của mình. “ Lão già, đừng vờ vịt nữa, ông có thể đi được rồi.” Hơi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.