Thành Trường An đã trong tầm mắt, nhưng đội lạc đà không đi vào, vượt qua lòng sông khô cạn tiến về phía tây. Qua Trường An, phương thức giáo dục của Mục Tân lại phát sinh biến hóa lớn, lần này bất kể y nói tiếng Hán hay tiếng Ả Rập đều vô ích, trừ khi y có thể viết ra ý tứ mình muốn biểu đạt mới có nô phó tới giúp đỡ. Có kinh nghiệm lần trước, Thiết Tâm Nguyên không làm chuyện đấu tranh vô nghĩa nữa, dùng một trăm hai mươi phần trăm tinh thân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.