Xem ra Lưu Tĩnh mắt thì mù nhưng lòng rất sáng, Vân Sơ thấy không cần thiết phải giấu hắn:” Huynh đi tròn một năm thì cải giá cho một nha nhân đi giày âm dương, trưởng tử huynh rất lợi hại, tặng cả nhà cho mẫu thân, hoàn toàn cắt đứt, không có chút thân tình nào hết.” Lưu Tĩnh thở dài, đưa tay đòi rượu. Thiết Tâm Nguyên vớt vò rượu dưới ao lên, rót cho Lưu Tĩnh một chén. “ Lưu Hòa làm thế là không ổn, Bì thị dù trăm ngàn điều sai thì vẫn là mẫu thân của
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.