“ Tiếng đàn tranh, tay áo mềm, cứ say đi, chớ chối từ, nhân sinh vốn nhiều biệt ly.” Tiếng ca vẫn văng vẳng từ xa xọng lại, tấm thân mềm mại đã dựa sát vào người Thiết Tâm Nguyên, mặt đối mặt, mũi chạm mũi, còn thân thể càng quấn vào nhau, cánh môi hồng ướt át ngậm rượu nho đưa tới mời mọc. Vậy mà không ngờ người đột ngột bị đẩy ra ngoài. Phan đại gia sững sờ, xưa nay chỉ nàng đẩy nam nhân ra chứ làm gì có nam nhân nào làm thế với nàng, nhất thời không
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.