Phải một lúc sau Thiết Tâm Nguyên mới nhìn thấy bụi bốc lên từ phía chân trời, giờ thì y cũng học qua được thuật nhìn bụi đoán người rồi, chừng một trăm kỵ binh. Y vẫn cẩn thận dẫn ba con ngựa tới chỗ thích hợp bỏ chạy, sau đó leo lên tường thành nhìn xem nếu chẳng may là người Tây Hạ thì mình chạy cho nhanh. Hứa Đông Thăng thì đã cưỡi ngựa ra nghênh tiếp, chẳng hiểu vì sao hắn ta khẳng định như thế. Thấy Hứa Đông Thăng không bị đám người kia giết mất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.