Mạnh Nguyên Trực vẫn nhìn chằm chằm bóng dáng Thiết Tâm Nguyên, giọng điệu cảnh giác:” Y không trốn thật đấy chứ?” Hứa Đông Thăng hiểu Thiết Tâm Nguyên hơn, khẳng định:” Không, y không phải người như thế, từ Đại Tống tới đây hàng ngàn dặm đường có vô số cơ hội cho y trốn, nhưng y vẫn đi tới tận bây giờ, xem chừng có đồ mưu lớn.” Mạnh Nguyên Trực trầm ngâm, thời gian qua đã nghe Hứa Đông Thăng kể cho biết sự thật rồi, đem so với lời Hạ Tủng thì tên gian thương này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.