A Đan đợi chúng chạy xa mới xuống ngựa, nhìn tên trấn trưởng quằn quại trên mặt đất:” Các ngươi thực sự là Nhất Oa Phong khiến quan phủ Cáp Mật không làm gì được à?” Trấn trưởng lẩm bẩm:” Hết rồi, hết rồi.” A Đan nhíu mày:” Các ngươi làm việc này chẳng lẽ không nghĩ tới hậu quả.” “ Bọn ta bữa đói bữa no, làm việc hùng hục như súc sinh, đám quý tộc sung sướng hưởng thụ, ăn béo như lợn, vì sao bọn ta không được cướp của chúng.” Trấn trưởng gào khóc: Dù chẳng ưa gì Cáp
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.