Giày vò nhau cả nửa đêm, sau đó khó khăn lắm mới có thể vào giấc. Vừa ngủ là ngủ tới 9 giờ sáng ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao lắm rồi. Trong lúc đang nằm ngơ ngác trên giường, cô chợt nhớ ra ngày mai phải đưa bản phác thảo cho Lưu Dịch, còn phải gặp vị đầu bếp ở quán ăn thuộc nhà nước kia nữa. Ôi trời, thật là bận rộn. Chỉ là không biết với cái eo này liệu có ổn hay không, không biết có thể ngồi tàu hỏa hay không đây. Đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.