“Tin tin!” tiếng còi xe vang lên, Sở Y Nhất tưởng rằng bản thân mình đang ngán đường đi của người khác, nên cô vội đi sang phải để nhường đường. Nhưng còi xe vẫn vang lên hai tiếng, trong lòng Sở Y Nhất thầm nghĩ, con đường rộng rãi như thế này bộ không lái được hay sao. Cô tức giận quay đầu lại, nào ngờ nhìn thấy Lưu Dịch đang ngồi ở phía sau xe, cửa kính hạ xuống, Lưu Dịch chào hỏi: “Cô Sở.” “Ô, trùng hợp thế, anh Lưu?” “Không trùng hợp đâu, tôi đặc biệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.