Sở Y Nhất chính là người đáng tin cậy của bọn họ, vào thời khắc đặc biệt này, Sở Y Nhất cần phải đứng lên dẫn dắt bọn họ tiến về phía trước. “Đừng vội, cứ chờ đã.” Chờ ư? Chờ điều gì? Chẳng phải em không đến một mình? Đường Cường nhìn Cố Tiểu Thuyên, Cố Tiểu Thuyên lắc đầu. Chú đừng nhìn cháu, cháu luôn đi cùng chú, cháu không biết gì cả. Không có cách nào, cũng không nghĩ ra cách nào, Sở Y Nhất lại án binh bất động, Đường Cường và Cố Tiểu Thuyên đành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.