“Ngon không?” “Ngon ạ.” “Ngon ạ.” “Mẹ thật tuyệt vời, bây giờ con không sợ khi nhìn thấy cái đầu heo này nữa, không ngờ nó lại có thể ngon như vậy.” Trong miệng của Tiểu Bảo vẫn còn thịt, cậu bé trả lời với giọng không rõ ràng. “Miệng của Tiểu Bảo thật là ngọt.” Cô sợ cái đầu bé nhỏ của Tiểu Bảo, sau đó lén nhét một miếng thịt vào miệng Cố Hướng Đông. Cố Hướng Đông ăn như không có chuyện gì xảy ra, không hề có mùi tanh của đầu heo, độ mặn vừa phải,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.