Sở Y Nhất ngẩng đầu lên thì nhìn thấy ánh mắt chằm chằm của Lưu Dịch, cô mỉm cười có chút ngượng ngùng, cô biết trong đầu anh ta đang nghĩ cái gì. “Tại sao tôi lại không thể ở đây? Không phải cửa hàng này rộng mở chào đón khách tứ phương đến à! Huống hồ chi cô có thể đến, sao tôi lại không thể đến?” Sở Y Nhất uống một ngụm cà phê, mở to mắt nhưng lại không nhìn vào Lưu Thục Phân. Lưu Dịch vốn tưởng rằng cô gái này là bạn của Sở Y...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.