“Anh, anh vội vàng cái gì thế, đâu phải chỉ ở đây có một ngày thôi đâu, vẫn còn thời gian mà.” Lâm Dao Dao nhìn điệu bộ gầm gừ gấp gáp của anh trai mình, trong lòng cô cảm thấy phiền muộn. Thì ra cô vẫn còn nhỏ, sao cô lại có thể tin vào những lời dõng dạc vừa nãy của anh trai mình vậy. Nói gì mà mình là con gái, chân vẫn chưa phục hồi hoàn toàn, một mình đi xa như vậy khiến người khác không yên tâm, nên xin nghỉ phép để đưa mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.