“Mau ăn đi, đói lắm rồi. Vợ à, em cũng ăn thêm một chút đi?” Cố Hướng Đông hỏi Sở Y Nhất. “Em ăn rồi, hai người ăn đi.” Sở Y Nhất chườm khăn lên mặt mình, sau đó nhìn hai người đàn ông to xác ăn hết một chén thịt cùng với một nồi cơm nhanh như vũ bão. Tiểu Vương khẽ sờ sờ bụng của mình, thật sự rất hài lòng, ngay cả Tết Nguyên Đán anh cũng không được ăn một bữa như thế này bao giờ. Vì Tiểu Vương ở đây nên Cố Hướng Đông không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.