“Cậu và Điềm Điềm đã bàn xong rồi sao?” Chu Chí Bình nghĩ đến đứa em gái của mình. Mặc dù em ấy tốt bụng, nhưng em ấy cũng cứng đầu. Nếu như em ấy đã nhận định chuyện gì rồi thì người làm anh như anh cũng không thể thay đổi được! Trong tích tắc, dáng vẻ của anh như thể hận không rèn sắt thành thép được: “Cậu nói xem, cậu làm sao xứng với Điềm Điềm. Một nơi xa xôi thế này, chỉ vì cậu mà em ấy đã phải từ bỏ quê hương đến nơi đất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.