“Hả?” “Hừ, anh đang suy nghĩ gì vậy, đang ở cùng với em mà tâm tư lại đang bay đi đâu thế, nhớ ai à?” Sở Y Nhất vừa nói vừa dùng đầu ngón chân chọt chọt vào bụng của Cố Hướng Đông. “Đừng phá nữa, anh còn có thể nghĩ tới ai chứ? Em cũng không coi lại cân nặng của mình đi, càng ngày càng nặng. Đầu của anh chỉ có bấy nhiêu thôi, sắp bị em chen đến chật chỗ, còn có thể nhớ được ai nữa chứ!” Vốn dĩ nghe anh nói mình mập, cô định...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.