“Bố thấy người ta trưởng thành, tính tình lại tốt à? Vậy bố lấy đi, bảo con lấy làm gì?” Lưu Dịch nhìn người đàn ông đối diện, cười nhạt. “Cái thằng hỗn xược, ăn nói cái kiểu gì vậy!” Một tiếng “rầm” vang lên, người đàn ông đập tay lên bàn. Ông ấy cố gắng kiềm chế, bằng không đã vứt tách trà bên tay đi rồi. “Bố nói đi, bố đang bận tâm cái gì đây? Nếu như muốn có con đàn cháu đống, không phải bố đã có rồi sao. Thúc giục con làm cái gì chứ?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.