Cố Hướng Đông sửng sờ, sao đột nhiên lại thành thế này, giọng của cô cũng rất khác lạ. Anh không nghĩ nhiều, bước lên phía trước và cầm lấy một ít đồ trong tay của Sở Y Nhất, toàn bộ đều do một mình anh xách. “Đi nào.” Sở Y Nhất nhân cơ hội nắm lấy cánh tay của Cố Hướng Đông, nghênh ngang đi lên phía trước. “Tôi nói này Nhị Nha, cô có thể làm đồng được không đấy. Cô xem cô đã làm ra thành cái gì đây này. Bình thường đến muộn về sớm thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.