Cố Tiểu Thuyên nhìn Cố Tiểu Trụ, nếu không phải cậu ta đang nằm trên giường bệnh thì Tiểu Thuyên đã cho một trận rồi. “Anh, anh đang ngưỡng mộ em à, ngưỡng một nhân duyên của em tốt à, hơn nữa, đừng nghĩ em bị thương thì anh có thể đánh được em, một tay em cũng có thể đánh lại anh.” Cố Tiểu Trụ đắc ý vung vẩy cánh tay không bị thương còn lại. “Được rồi được rồi, bị thương rồi còn không ngoan ngoãn, mau nghỉ ngơi đi, bà nội nói rồi, sau khi vết thương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.