“Chị dâu, hồi nhỏ em nhìn thấy bố vẽ tranh, được nhìn thấy rất nhiều bức. Sau này khi bố và mẹ bỏ đi rồi, em cũng có thời gian rảnh nên vẽ theo cảm nhận riêng, cũng chưa từng học qua ai.” Chu Điềm Điềm ngại ngùng nói, cô hơi xấu hổ khi nhận được lời khen ngợi của Sở Y Nhất. “Tiểu Bảo, nhìn này, chị Điềm Điềm vẽ giỏi không?” Tiểu Bảo cũng bị thu hút, nhìn một cái là không thể rời mắt. Chị Điềm Điềm vẽ chú cún dễ thương y như thật. “Quao, chị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.