“Được, chị nhớ rồi.” “Mẹ, từ này về sau, mỗi ngày chúng ta đều ăn cơm ở nhà của thím rồi hãy về lại nhà của mình nhé.” Tiểu Tráng kéo ống tay áo của Hà Thúy Lan, ngẩng đầu lên nói. Hà Thúy Lan nhất thời không nói nên lời: “Tại sao vậy?” “Bởi vì thím nấu rất ngon, mẹ, xem mấy ngày nay bụng của con có tròn không.” Tiểu Tráng vén quần áo để lộ bụng. “Còn không bỏ quần áo xuống, xem có xấu không kìa!” Hà Thúy Lan vừa cười vừa mắng, cô nhanh chóng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.