Cố Hướng Đông nói với mẹ mình, “Mẹ, con cảm thấy quyết định vừa nãy của mẹ rất đúng. Chúng ta ra ở riêng đi, mẹ và bố sống chung với nhau, những người khác thích làm gì thì làm, không thể nào nuôi nổi một kẻ vong ân bội nghĩa.” Nói xong, anh kéo tay cô vợ nhỏ của mình định rời khỏi nhà. “Ôi trời em trai, thằng bé còn nhỏ mà, chúng ta đều là người lớn với nhau, đừng có chấp nhặt với thằng bé.” Nói đến đây, Trần Chiêu Đệ cũng không bảo Cố Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.