Sở Y Nhất không thể nào sai được, nhân viên bán hàng trong quán ăn thuộc nhà nước này ít nhiều cũng đều có quan hệ, công việc thì nhẹ nhàng, lương bổng thì lại cao. E là bọn họ chỉ mong mỗi ngày đều không có người đến, đối xử mọi người đều chẳng hòa nhã gì cả. “Tôi nói không tính là không tính. Đồ quê mùa, cục mịch, gọi món mà cũng không biết, còn ăn cái gì nữa!” Cô hất mông một cái, dứt khoát quay lưng với Sở Y Nhất, tiếp tục cắn hạt dưa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.