“Chú Lưu, cháu mang thức ăn tự mình nấu đến, lát nữa đến giờ ăn, nhờ người mang đi hâm lại là có thể ăn được rồi. Cháu nghe Dao Dao nói rồi, dạo này huyết áp của chú không ổn định nên đồ ăn này khá đạm bạc, chú cứ yên tâm mà ăn.” Sở Y Nhất đặt hộp cơm trong tay lên tủ cạnh giường, sau đó nói rõ với ông cụ vài câu. “Được rồi, vẫn là cháu chu đáo, biết chú ăn chán cơm canh ở nhà ăn rồi, cháu để đó đi.” Ông cụ thích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.