Sở Y Nhất ngẩng đầu lên thì thấy một cô gái mặc chiếc áo măng tô màu nhạt, thắt bím hai bên, nhìn cô và Tiểu Bảo với vẻ kinh tởm. Sau đó, cô lại nhìn vào chỗ quần áo mà cô gái đó đang chỉ vào, quả thật là có một vết đen, rồi lại nhìn tay của Tiểu Bảo, đúng là đang bị dơ. “Tiểu Bảo, có chuyện gì vậy, tại sao con lại làm bẩn áo quần của người khác?” “Con không có cố ý đâu ạ. Chỉ là con cảm thấy chị gái này thật là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.