“Vợ, em sắp xuống núi à?” Cố Hướng Đông kéo thau nước mà Sở Y Nhất đã rửa chân đến, cho bàn chân to của mình vào trong đó, sau đó dí dỏm hỏi vợ. Sở Y Nhất đang cầm sách đọc, nghe thấy Cố Hướng Đông nói vậy, cô vội dời mắt khỏi trang sách, nhìn nét mặt Cố Hướng Đông cười như không cười. “Cũng không phải là anh không biết tình hình của Lạc Lạc, bố con bé ở bên ngoài có người khác, hơn nữa còn có một em trai, mẹ con bé mặc bệnh nhiễm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.