Sở Y Nhất có thể hiểu được tâm trạng của Hà Thúy Lan. Bố mẹ nuôi mình khôn lớn, giờ đây bọn họ đã già, đến lúc cần con cái giúp đỡ thì bản thân lại không thể làm được gì. Cảm giác đó thực sự bất lực, đủ để bóp chết bất cứ ai. “Chị dâu, hay là như vậy đi, dạo này em không có đi làm, chị đưa hai đứa trẻ cho em chăm, chị cũng sẵn dịp về nhà thăm bố mẹ.” Ánh mắt của Hà Thúy Lan sáng lên, nhưng cô nhanh chóng từ chối:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.