“Mẹ, mẹ không biết đâu, mới đầu con không thể nào xem nổi những thứ này, nhưng cho đến khi con đã xem được rồi, con hoàn toàn không thể buông xuống được, chỉ muốn xem cho xong hết những thứ này. Chẳng ngờ đâu, thoát cái đã muộn thế rồi.” Tiểu Bảo vui vẻ nói chuyện với Sở Y Nhất, cảm giác thằng bé tràn đầy năng lượng và không hề cảm thấy mệt mỏi. “Thân thể là tiền bạc, mẹ rất vui khi con có sự hăng say học tập, nhưng mẹ không mong con lại không biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.