“Cảm ơn anh đã luôn ủng hộ em. Trước đây là chợ đen, bây giờ là giúp những người đó. Trong mắt người khác, tất cả đều là chuyện lớn, nhưng anh vẫn lựa chọn đứng sau lưng em. Cố Hướng Đông, em cảm thấy mình rất may mắn khi gặp được anh!” Cô vẫn luôn nghĩ như vậy. Từ khi biết được mình đã xuyên không, và trở thành một người dân của những năm 1960 và 1970, từ lo lắng bất an cho đến như cá gặp nước, con đường cô đi luôn có Cố Hướng Đông đồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.