Chính vì cô tin tưởng hai người họ, nên cô mới phó thác Đường Cường cho Quách Hòa Bình. Trong lòng cô, Quách Hòa Bình là anh rể và là người nhà của cô, nên cô không ngại làm phiền đến anh. “Được rồi, anh nhớ rồi, em không phải lo lắng cho anh chị. Em đã để lại cho anh rất nhiều thứ. Hơn nữa, hiện tại anh cũng đã tìm được việc làm. Tiền không nhiều, nhưng anh vẫn có thể nuôi được gia đình.” Đường Cường mỉm cười chân thành. Anh cảm thấy mình rất may mắn,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.