Về phần bàn khác, cũng không ai quan tâm lắm. Rượu thơm đồ ngon, ai cũng không muốn đi quản mấy chuyện khác nữa. Tóm lại, nhìn thì cũng không có vấn đề gì to tát. Một bữa cơm mà mấy người đàn ông ăn từ trưa đến chiều, hai chai rượu mà Lục Ái Quốc mang tới hoàn toàn không đủ uống. Sở Y Nhất lại lấy ra vài chai, mọi người cũng không quan tâm Sở Y Nhất đã lấy rượu từ đâu ra, chỉ cảm thấy mùi vị của rượu rất ngon. Chắc chắn là ngon rồi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.