“Y Nhất à, tôi kính cô một ly, cảm ơn sự chiếu cố của cô.” Đổng Như Vân hít một hơi thật sâu và đứng dậy với chiếc ly trên tay. “À, ừ, tôi không biết uống rượu, tôi dùng trà kính cô một ly.” Sở Y Nhất không ngờ Đổng Thiếu n lại đột nhiên uống với mình, có chút bối rối, cô bưng tách trà đứng dậy. “Vậy thì sao được, tôi uống rượu cô uống trà, không hợp lắm!” Trái tim của Đổng Như Vân như thắt lại. “Ờ…” “Cô không cần phải cảm ơn tôi, tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.