“Anh trai, anh trai.” Tiểu Vương còn chưa tìm được người thì Điềm Điềm đã phát hiện ra. Cô vừa hét vừa chạy về phía Chu Chí Bình. Chu Chí Bình nhìn thấy Điềm Điềm, anh quay người qua bên khác. Anh thực sự không muốn Điềm Điềm biết rằng anh đang ở đây! “Anh à, anh thế nào rồi? Có bị thương không?” Điềm Điềm vừa nói vừa nhìn trái nhìn phải xung quanh người của Chu Chí Bình. “Điềm Điềm, anh không sao.” “Cô là Chu Điềm Điềm?” Một giọng nói đột ngột gọi tên cô. Chu Điềm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.