“Thưa anh, anh xem cũng đã tới giờ cơm rồi, để tôi bảo người chuẩn bị cơm nước, anh ở đây ăn chứ?” Nhìn thấy cô gái nhỏ vui vẻ chạy về phía mình, Lưu Dịch nói: “Không cần đâu, tôi sắp đi rồi, làm phiền giám đốc Vương quá.” “Lưu Dịch anh nghiêm túc quá, anh ghé qua nhà máy chế biến thịt của chúng tôi là chúng tôi đã vinh dự lắm rồi.” Vương Đại Chí hơi sợ hãi, ông lớn mà lại khách sáo như vậy anh thấy không quen. “Lưu Dịch, Như Vân, chúng tôi sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.