“Giang Sơn, bố dẫn dì ấy về thì mặt mũi mẹ con để đâu nữa, bố đâm dao vào tim mẹ con chưa đủ sao, thế nào, còn muốn rắc thêm muối lên vết thương của mẹ sao?” Giang Ngải Lạc đứng dậy, nhìn bố và người phụ nữ đứng trước mặt mình, cô cảm thấy mình sắp phát điên rồi, ngay cả giọng nói cũng cố gắng hét lên. “Lạc Lạc, con đừng có nói bố mình như thế, đều là lỗi của dì, cháu mắng chửi một mình dì là được rồi, không liên quan gì đến bố...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.