Sở Y Nhất tự lẩm bẩm. Cô buồn chán nhìn xung quanh, cảm thấy như thiếu thứ gì đó. Nhìn Tiểu Thuyên đang bận rộn, rồi tìm kiếm bóng dáng Chu Tiểu Nguyệt. “Tiểu Thuyên, Tiểu Nguyệt đâu? Lại ra ngoài rồi sao?” Khi Sở Y Nhất hỏi lời này thì trong lòng đã rất tức giận, thế nào, ‘Con hổ không ra oai, cứ tưởng mèo bị bệnh’ sao? “Chắc là không, không nhìn thấy cô ấy ra ngoài, có thể là ở trong nhà kho, dạo này phần lớn thời gian để ở trong nhà kho dọn dẹp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.