“Được, tôi biết rối, sáng ngày mai tôi sang.” A Đông nằm trên giường, nhớ lại những lời Sở Y Nhất nói với mình, trong lòng vô cùng kích động, hiện tại chỉ muốn chạy đến phòng trưởng tàu. Tuy nhiên, để đảm bảo an toàn, anh ta nên đến gặp Sở Y Nhất sau khi trời sáng. Đêm nay, Giang Ngải Lạc ngủ rất say, ra ngoài bao nhiêu ngày, cô bé cũng không nhớ nữa rồi, có lúc nào được ăn uống no nê như đêm qua đâu, còn được ngủ một mình trên một chiếc giường lớn....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.