“Em đừng có quan tâm làm gì nữa, chuyện của bọn họ thì cứ để bọn họ tự giải quyết với nhau. Xem kịch cả ngày không thấy mệt sao, mau về ngủ đi.” Cố Hướng Đông vợ mình từ bên ngoài trở về, anh biết cô ra ngoài để làm gì. Vợ của anh quá cứ thích bận tâm. “Anh nói nghe thật nhẹ nhàng. Dưới mái nhà này, em có thể giả vờ như không thấy được sao. Khó khăn lắm Tiểu Vương và Điềm Điềm mới đi được đến bước này, em không thể cứ trơ mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.