Tiểu Trần nhất thời không nghĩ ra được gì, thôi bỏ đi, làm biếng tính toán với Sở Y Nhất. “Thế thì đúng rồi, có hoạt động nào mà tôi chưa từng biểu diễn đâu chứ, đối với tôi mà nói cũng không khác gì như bữa cơm thường ngày, chẳng có gì đặc biệt!” Nói xong, cô ngẩng cao đầu, bước đi nghênh ngang. Sở Y Nhất cũng không có tâm trạng để ý đến cô ấy nữa, cô không đợi được đến lúc tan làm nên đã nói với chị Từ một tiếng, bảo rằng cô sẽ tan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.