“Trách nhiệm của cô chính là không cất đồ đàng hoàng!” Lưu Hạ rủ đầu xuống, nhưng vừa nghe lời này, lập tức ngẩng đầu lên. Sở Y Nhất đưa mắt sang nhìn cậu bé một cái, cậu bé chỉ đành phải ngậm miệng lại. “Lưu Hạ, con cũng không còn nhỏ nữa, đến lúc phải hiểu chuyện rồi. Đừng có không biết lớn nhỏ, chọc giận mẹ con!” “Con biết rồi mẹ nuôi, sau này con sẽ không thế nữa.” Nói cũng lạ, Lưu Hạ còn nghe lời Sở Y Nhất hơn cả mẹ ruột của cậu bé. Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.