“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, thích thì lấy không thích thì cho nhà người khác. Bây giờ chúng ta sẽ đem con heo rừng này ra sân phơi nắng, bắt đầu giết.” Bí thư nhìn thấy đám người đang nhốn nháo, ông nói lớn tiếng. Cả một đám người, xách cũng không xách nổi, thế mà còn không chịu để gia đình họ Cố lấy một nửa thịt. Sân phơi đông nghịt người, còn sống động hơn cả Tết. Nhìn miếng thịt heo trắng nõn, dường như mọi người ai nấy cũng đã ngửi thấy mùi thơm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.