“Cảm ơn cô, sau này không cần cho Cẩu Đản nữa đâu, cứ để lại cho Tiểu Bảo ăn đi.” “Không sao, đều là những món dành cho trẻ con ăn, không đáng bao nhiêu tiền.” Nói xong, cô định đi vào nhà, nhưng nghĩ ngợi một hồi thì dừng chân lại, cô quay mặt nói với bố Cẩu Đản. “Tâm tư của Cẩu Đản rất đơn thuần, con đường sau này cần anh dẫn dắt thật tốt cho thằng bé, bằng không nếu chỉ dựa vào bản thân nó, chắc chắn sẽ không thể nào bước tiếp được. Trên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.