Sở Y Nhất đứng dậy xoa đầu mình. “Đầu óc con nhanh nhạy thật, thôi tùy con, mẹ không có ý kiến gì, con muốn gọi gì thì gọi đó.” Cho dù có gọi là gì thì cô bé cũng là con của mình, cũng không có gì thay đổi. “Vậy được rồi, đợi cha về, ồ, không đúng, đợi bố về con cũng thay đổi cách xưng hô xem bố có phản ứng gì không.” Sở Y Nhất không phản đối, cô cũng rất thích, Khai Tâm thì khỏi phải nói. “Anh con đâu rồi?” “Ừm, anh con nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.