“Mẹ thấy, không cho hai đứa nó thì tốt hơn, chúng ta còn có thể ăn được nhiều hơn một chút.” Mẹ cả Tôn nói với giọng vô cảm. Cố Kiến Quân đứng bên cạnh, anh có thể nghe ra được rằng mẹ anh đang tức giận, nhưng Trần Chiêu Đệ vẫn không nhận ra. “Không cho thì có vẻ không hay lắm.” Mặc dù nói như vậy, nhưng trong giọng nói vẫn có chút hưng phấn. “Có gì mà không tốt, cho hai đứa nó chết đói đi.” Mẹ cả Tôn quay đầu lại bắt đầu hậm hực với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.