“Đồ ranh con, làm cái gì thế hả?” Cố Kiến Quốc nhìn thấy mẹ của mình, cảm giác chắc chắn là do đứa con trai thối của mình đã làm chuyện gì đó rồi, bằng không mẹ anh cũng sẽ không tức giận đến như vậy. “Cố Kiến Quốc, ý anh là sao đây. Tiểu Xuyên rời khỏi nhà bao nhiêu ngày rồi, anh không đi qua thăm nó, giờ hai mẹ con tôi về, một câu quan tâm cũng không có. Vừa tới thì chỉ trích mắng chửi, anh có ý gì đây?” Trần Chiêu Đệ nhìn thấy điệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.