“Thế thì được rồi, vậy em gặp phải rắc rồi gì ư?” “Hả? Không có, em không gặp rắc rồi gì cả, chỉ là muốn trò chuyện với anh về vấn đề này vậy thôi.” Sở Y Nhất hơi chột dạ, cô bưng chén lên ăn một miếng cơm thật to. “Y Nhất, anh là người bạn đời của em. Dù bây giờ hay là tương lai, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua mỗi ngày. Anh biết em có một số bí mật chỉ thuộc về riêng em, anh cho phép nó tồn tại, nhưng anh cũng muốn nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.