Lưu Dịch đang dặn dò đám người ở nơi đây phải lên món theo quy tắc cũ, sau đó anh chợt nhìn thấy nụ cười tươi rói của Sở Y Nhất ở phía đối diện, trong phút chốc bị phân tâm. “Mẹ, con muốn ăn cái đó.” Khóe miệng của Tiểu Bảo dính nước rau, ngón tay mập mạp chỉ vào món ăn cách cậu bé khá xa. “Ừ, để mẹ gấp cho con.” Sở Y Nhất vừa định nhấc đũa lên thì Lưu Dịch đã gắp đồ ăn vào trong chén của Tiểu Bảo. “Cảm ơn chú, đồ ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.